vào môt năm nọ, có ba  đối thủ là Mỹ, Việt Nam, và Trung Quốc đều lọt vào vòng chung kết thi vẽ quốc tế. Rút kinh nghiệm từ những vòng trước (thí sinh Trạng Quỳnh vẽ rồng đất với TQ), phía Mỹ đã  dặn dò kỹ nữ hoạ sỹ phải đề phòng anh chàng hoạ sỹ của việt nam kia. Họ đã lên phương án sẽ bắt chước hoạ sỹ việt nam  để tránh bị chơi xỏ. giống trung quốc

Ðến ngày thi, sau ba  tiếng trống, hoạ sỹ TQ cặm cụi vẽ được một con hổ rất oai phong. Ðến lượt anh chàng Việt Nam, chẳng nói chẳng rằng, anh ta tụt luôn quần, nhúng mông của mình vào chậu màu rồi ngồi lên giấy vẽ. Nữ hoạ sỹ người Mỹ thấy vậy, cũng bắt chước,cô ta  tụt quần nhúng mông vào chậu màu và ngồi lên tờ giấy.
Ðến lúc công bố giải,Phía bên mỹ vẫn thấy VN được nhất vì vẽ nhanh và đẹp, phía Mỹ liền đâm đơn kiện :”Tại sao cũng vẽ giống nhau mà Việt Nam lại được nhất?”. Ban giám khảo trả lời: “Vì Việt Nam vẽ quả cà chua có cuống, còn phía Mỹ vẽ quả cà chua không cuống”.
Đọc truyện: Những Câu Đối Siêu Hài!